Thứ Tư, 24 tháng 12, 2008

Những Bài Ca Giáng Sinh của tôi



Giáng Sinh… Mùa Bình An… Mùa sum vầy…

Khi quây quần bên buổi tiệc nhỏ trong đêm Noel chắc chắn một điều là không thể thiếu các bài hát mang đậm không khí đặc trưng của ngày lễ hội lớn cuối năm.

Tôi cũng thế, khi Noel đến thì trong lòng lúc nào cũng rộn vang các giai điệu ấy… Tuy nhiên mỗi lúc, chúng lại là một bài hát khác…

Thuở bé, tôi chỉ biết có bài Jingle bells – lúc ấy là sau 30/04/1975 chị Sáu của tôi có 2 tập nhạc: tập màu xanh là “Nhạc Giải Phóng” còn tập màu đỏ là “Nhạc … Không phải của GP”, khi chị tôi đang học lớp 9 thì thầy Anh văn có dạy bài này – cả tiếng Anh lẫn Tiếng Việt, bà chị cứ phân vân chẳng biết chép vào tập nhạc nào mới hỏi bà chị Năm, thế là thằng em út đang học lớp 2 - tuổi ngộ chữ - mày mò đem ra tập đọc. Hồi bé tôi lại rất có khiếu về ca hát (3 tuổi được biểu diễn trên sân khấu nhé – được thâu băng nhé, cứ như “Ngôi sao của bạn” ý, 5 đã tuổi được Ty Giáo dục chụp hình trong buổi lễ phát thưởng cuối năm của Mẫu giáo LX ) do vậy chỉ nghe qua vài lượt đã có thể ngêu ngao:

Trời tuyết chao ôi lạnh
Ngồi gập ghềnh lắc trong xe tàng
Ngựa đều kéo bon trên đường
Cười phá giữa đêm mù sương…

Nhạc ngựa lắc lư kêu dòn
Nhịp đều gõ vang tâm hồn
Người ngồi bỗng như dựng lên
Tung lên… bắn lên…
Ngã nghiêng trên sàn…

Cứ thế hát vang khắp nhà, khắp con hẻm nhỏ trong mùa Noel 1976 và những năm sau đó cứ văng vẳng tiếng chuông trong mùa Giáng Sinh: “Chuông leng keng… chuông leng keng (cứ nghĩ là chuông bán cà rem cơ, chứ nào có biết thêm chuông gì đâu) vang khắp đường hoang vắng...”



Đến khi học Trung học thì bài Jinggle Bells được thay thế bằng nhiều bài hát khác. Lúc ấy cũng bắt đầu được nghe nhạc ngoại quốc, và BoneyM là một band không thể thiếu trong mùa Giáng sinh về. Cứ khoảng 14-15/12 thì đi đâu cũng nghe

Hooray, hooray it’s a holy holiday… It’s a holy holiday…

Tuy nhiên ngày 24 và 25 lại là bài hát “Đêm Thánh Vô Cùng” vì giai điệu ngân nga, êm ả của nó cứ như các bài thánh ca mà tôi nghe trong khi theo Nhã đi lễ trong mùa Bình An:

Đêm thánh vô cùng
Giây phút tưng bừng
Đất với trời cùng pha chữ đồng…

Khi vào Đại học thì đang là mùa đình đám của WHAM, vì vậy nói Giáng Sinh là nói đến Last Christmas:

Last Christmas I gave you my heart
But the very next day, you gave it away.
This year to save me from tears
I’ll give it to someone… special…

Và chắng biết có phải là ứng nghiệm hay không để đến khi tốt nghiệp, đi làm thì tôi lại chỉ nhớ “Bài Thánh Ca Buồn” trong những ngày cuối năm:

Bài Thánh ca đó còn nhớ không em
Noel năm nào chúng mình có nhau
Long lanh sao trời đẹp thêm đôi mắt
Áo trắng em bay tựa cánh thiên thần
Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân…

Và sau đó là đến chuỗi các buổi nhậu suốt đêm trong những kỳ Noel sau đó, thường ngân nga lại là giai điệu của “I wish you a Merry Christmas and Happy New Year” – một lời chúc chung chung, không cụ thể về một vấn đề… không phải suy nghĩ khi mở miệng chúc…, và người chúc lẫn người nhận đều vui vẻ trong mùa Bình An…

Hiện giờ thì tôi và gia đình lại quay trở lại với Jingle Bells vì thực tình không thể chịu nổi các lời ca nhái nhó méo mó của lũ nhóc gần nhà lây cho 2 thiên thần nhỏ của tôi. Đêm Noel năm nay ba cha con tôi dạo phố và ngồi ngêu ngao trên con ngựa sắt (có động cơ) lời một bài hát có từ rất … rất xa xưa:

Đường đất đã trắng ngần
Hàng ngày vẫn qua bao lần
Lần này khác đi muôn phần
Nàng ngồi sát bên cạnh tôi

Mình chọn lấy con ngựa què
Chạy độ… tám mươi dặm giờ
Rồi cột nó vô gọng xe
Dây cương kéo nhanh…
A ha… lên đường…

Lời dịch của bài Jingle Bell này tôi ghi lại theo trí nhớ - đã quá xa rồi nên phần Điệp khúc không nhớ được nữa.

Không có nhận xét nào: