Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2009

Bằng lăng tím




Đông chẳng chịu tàn, xuân chưa tới
Sương bay lãng đãng, nắng chơi vơi
Lúng liếng mắt đưa, cười trong gió
Đung đưa tím ngát một khoảng trời


Ai về chốn cũ lúc tàn đông
Có thấy tím màu hoa ngóng trông
Thấy dấu chân xưa in ngõ nhỏ
Thấy thoáng áo phai mờ bến sông



Một góc hồn quê xao xuyến đưa
Cánh hoa mỏng mảnh gió lay đùa
Ngày xưa còn bé si hoa tím
Giờ... tím buồn ru... giấc mộng thừa...

Không có nhận xét nào: