Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2009

Đường chiều



Hôm qua tình cờ mượn được 2 CD của Khánh Ly, trong đó hát đa phần là Blues. Có những bài rất lạ, chưa nghe qua lần nào. Cố gắng tìm tựa thì chỉ tìm được 1/2, còn lại thì mù tịt.

Đêm mở lên nghe, thích nhất bài Đường Chiều này. Lời than tiếc nuối kỷ niệm xưa nhưng khá nhẹ nhàng, buồn đau nhưng không quá bi lụy.

Phần phối khí thì thật tuyệt. Nhịp piano đệm thỉnh thoảng nhấn nhá. Để lại xuyên suốt cả bài hát là hòa quyện của Sax và đệm của Contrebass. Tiếng Sax nghe trong đêm khuya vắng cứ như cứa vào tim, nhói lên từng nốt, từng luyến láy... xoáy vào dĩ vãng. Còn Contrebass cứ bập bùng, bập bùng... như nhịp con tim tim, muốn phá vỡ lồng ngực khi gặp một thoáng lá bay trong chiều về... Giọng Khánh Ly không hợp lắm với Blues, không đủ độ "rền" như mình mong muốn, nhưng đủ tạo được cảm xúc bâng khuâng, nhớ nhung nhưng không quá than vãn.

Ôi, nhớ da diết những buổi tối đi hoang..., những lần rong chơi thâu đêm suốt sáng... Thời xưa ấy... nay còn đâu...

ĐƯỜNG CHIỀU
(Hồng Duyệt)
Chiều xóa Thành đô
Thế nhân bàng hoàng
Giọng hát lời ca
Ôi sao nhịp nhàng
Dừng trên hè phố
Lòng ta thầm nhớ
Những chiều lá rơi,
Lá rơi bên thềm nhà

Đường vắng chiều buông,
Bóng cây vài hàng
Đèn sáng ngoài mưa
Hết ca ngừng đàn
Mộng xưa tàn vỡ
Lòng ta còn nhớ
Những chiều sát vai,
Sát vai trong nhịp đàn
Ôi! Hắt hiu là nhớ chiều nay
Sao hắt hiu là nhớ tới chiều nào

Ôi! Bóng hôn hoàng xuống dừng đây
Nghe lá mưa từng cánh trong nghẹn ngào

Mộng ước về đâu,
Chút duyên tình đầu
Nhạc cũ chìm sâu
Lắng trong hồn sầu
Đèn khuya còn sáng
Nhạc khuya thầm nhắc
Bao lần lá rơi
Lá rơi trên đường chiều

Không có nhận xét nào: