Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008

Ru con...




Kính viếng hương hồn Má.
Hôm nay Chủ nhật, thằng nhóc nhà tôi bị ốm. Con "Chihuahua" nhà tôi bị ốm mà mẹ của nó lại tăng ca trong chiều hôm nay. Thế là nhiệm vụ ru cho con ngủ được bà xã bàn giao lại cho tôi.
Tưởng chuyện gì chứ chuyện này là "chuyện nhỏ", tôi đã từng giữ các cháu của mình từ năm 7 tuổi đến 17 tuổi kia mà - "THƯƠNG HIỆU 10 NĂM KINH NGHIỆM": đây nè! Bà xã nhìn tôi cười cười trước khi lên xe đi làm.
Nào, bây giờ ru cái gì nhỉ? Bắt đầu lận mọ trong đầu óc các câu ru hồi xưa mà tôi từng ru các cháu, tôi ầu ơ:

Ví dầu ví dẩu ví dâu
Ví qua ví lại ví trâu vô chuồng...
Hôm nay thì tôi không đi ví trâu, tôi chỉ đi ví con "Chihuahua" nhà tôi đi ngủ mà thôi.

Ầu ơ.... Bí lên ba lá
Trách ba với má
Sao chẳng làm giàn
Tức mình bí giận bò lan
Trách hồng nhan vô duyên bạc phận
Để hai đứa mình đành phải xa nhau...
Sao mình lại hát câu này nhỉ? Hồi xưa mình hát ru câu này các chị hay la - vì câu hát đó nó giống như cuộc đời của chị Hai vậy. Xinh đẹp nhất nhà, học giỏi có tiếng - nhưng hưởng dương chỉ được 30, li dị chồng - không con, hồng nhan truân chuyên bạc phận là vậy.

Ầu ơ... Cách một khúc sông kêu rằng cách thủy
Chợ Sài Gòn xa mà chợ Mỹ cũng xa
Gởi thơ thăm hết mọi nhà
Trước thăm phụ mẫu sau đà thăm em.
Ừ hồi đó đi học viết thơ về cho ông già được mấy tấm nhỉ? Hình như nó còn ít hơn số thư mình viết cho Nhã nữa kìa. Thường thì cũng chẳng có gì để nói: đi học thì sáng lên lớp - trưa thí nghiệm - tối cafe... cứ vậy đều đều đến hết năm năm, chẳng có gì đặc biệt để kể. Như vậy thì mình có bất hiếu quá không nhỉ?

À...à, con "Chihuahua" nhà tôi lim dim rồi. Thấy chưa, kinh nghiệm tràn trề mà.
- ... ván... đinh...
Sao con, à à ba hiểu rồi:

Ầu ơ... Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo ghập ghềnh khó đi
Khó đi mượn chén ăn cơm
Mượn ly uống rượu, mượn đờn kéo chơi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học mẹ đi trường đời...
Ừ sao bà xã mình hay hát câu này để ru con quá nhỉ? Hay đây là câu than thân của phụ nữ? Mà mình có làm gì đâu để phải trách móc nhỉ? Lấy nhau 8-9 năm, có 2 mặt con - nhưng hai vợ chồng lại khắc khẩu. Nói chuyện với nhau hơn 30' mà không có cự cãi là hôm đó SG bị lụt à... Ừ, mình biết thế tại sao không chịu nhường cho bả nhỉ? Người ta ở quê, bị mình lôi tuột lên SG sống, 8-9 năm rồi ... ừ 8-9 năm rồi....

Bảy với ba anh tính ra một chục
Còn tam nhân lục anh coi lại cửu chương
Làm ăn tính toán mọi đường
Trước lo cha mẹ, sau thì lo em....
Làm ăn... làm ăn..... Ối trời ơi giá dầu lại xuống nữa rồi. Chết toi lô hạt nhựa mới nhập về. Năm nay thật sự chẳng hiểu nổi nó là cái năm gì. Đầu năm thì giá vật tư tăng ào ào, tăng chóng cả mặt. Nhưng cuối năm thì lại tuột một cái ào, giá cả tăng - tuột như vậy làm mệt tim quá...

Con "Chihuahua" nhà tôi cục cựa trở mình. Ừ ừ, ngủ đi con....
Ầu ơ... Ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra
Bậu ra bậu lấy ông câu
Bậu câu cá bống ngắt đầu kho tiêu....

Vốn câu ru cạn dần ... nhớ hồi đó má dạy mình ru lúc thằng Thạch mới sinh - mình mới 7 tuổi. Vậy mà mới đó 31 năm trôi qua rồi. Hết thằng Thạch, rồi thằng Phương, Con Ngọc, Thằng Đăng... vậy mình cũng đã hát ru cho 4 đứa cháu trước khi ru con mình...

Ấu ơ... Má ơi con vịt chết chìm
Thò tay muốn vớt cá lìm kìm nó cắn con
Hồi má dạy câu này mình hỏi miết "Con vịt làm sao chết chìm được? Con cá lìm kìm miệng có chút xíu làm sao mà cắn?". Má cười... giờ thì mình biết rồi, con cái dù lớn cỡ nào thì lâu lâu cũng muốn nhỏng nhẽo một tí phải không má? Tiếc là má mất sớm quá - con mới 12 tuổi là má đã đi rồi...

Ầu ơ...Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
Con "Chihuahua" nhà tôi đã ngủ say. Lan man vậy mà cũng gần 3 tiếng...

Tôi bước ra sau nhà, gió lành lạnh thổi về - đâu đó tiếng Cẩm Ly đang hát văng vẳng "còn đâu nữa mẹ già nhớ mong... còn đâu nữa gió ơi..."
Tôi ngẩn ngơ ... rồi bổng bật khóc
- Con nhớ Má lắm... MÁ ơi!
Ngày 01/11/2008

Không có nhận xét nào: